Thương quá! Biết bao phận đời cơ cực mà ở vùng sâu vùng xa, vào những khoảng thời gian đầy biến động nên khổ cứ kéo dài. Qua những ngày lũ lụt vừa qua mà nhiều nơi đã được nhà nước, xã hội quan tâm và đến trao quà nhiều hơn. Hi vọng những mảnh đời cơ cực không còn nữa.
Về quê đi. Về quê như mình này, khởi nghiệp ở địa phương. Có ngô ăn ngô, khoai ăn khoai và thịt ăn thịt. Về quê trồng rau nuôi cá, bán trái cây lo gì đói. hihi
Nói vậy thôi, mỗi người có phương hướng cuộc đời riêng và sẽ phải đánh đổi ở mỗi lựa chọn khác nhau. Nếu đã lựa chọn thì phải có tâm...
Chúng mình không gặp tình cảnh này, mà gặp tình cảnh xây nhà khi thời điểm chưa phù hợp. Và cũng gặp đại dịch, cùng suy thoái kinh tế nên nhiều dự tính bị thay đổi, các nguồn thu nhập bị ảnh hưởng nặng.
Suy cho cùng, những tiêu sản cần có kế hoạch phù hợp để tránh áp lực không đáng có.
Bài viết đã phản ánh rõ thực trạng mà báo chí đã đề cập nhiều năm gần đây. Và tại Việt Nam mình cũng râm ran câu chuyện giá đất cao và chuyện giảm sinh.
Ngay tại Lục Ngạn giờ giá đất cũng khá cao, người trả tụi mình tích lũy rất lâu. Ai xây nhà mà không được hỗ trợ từ bố mẹ thì rất dễ lâm vào...