Năm ấy, có những đứa trẻ từ nông thôn rời quê, ôm giấc mộng vinh quang nơi đô thị. Tưởng sẽ làm nên chuyện, sống đúng với giấc mơ thuở thiếu thời.
Nhưng thành phố, xa hoa lộng lẫy lại không dịu dàng như ta vẫn tưởng. Đường đông chẳng thiếu người, nhưng hình như ai cũng vội.
Chạy theo deadline, chạy theo những cuộc họp, những mối quan hệ xã giao, áp lực mưu sinh mỗi 6 giờ thức dậy. Ta quên mất mình từng thích gì, mình là ai?
Rồi đến khi đôi chân gần như gục ngã, lại tìm lại quê nhà. Vậy có phải, điều mà chúng ta mải mê theo đuổi bấy lâu nay lại chính là điều mà ngay từ đầu ta đã có được? Có người tìm lại chính mình giữa cánh đồng quê, giữa tiếng gà trưa sau bếp.
Có người vẫn kẹt giữa phố xá, nơi đêm về chỉ nghe tiếng xe cộ mà không còn nghe được tiếng lòng mình...
Via: YHN
Nhưng thành phố, xa hoa lộng lẫy lại không dịu dàng như ta vẫn tưởng. Đường đông chẳng thiếu người, nhưng hình như ai cũng vội.
Chạy theo deadline, chạy theo những cuộc họp, những mối quan hệ xã giao, áp lực mưu sinh mỗi 6 giờ thức dậy. Ta quên mất mình từng thích gì, mình là ai?
Rồi đến khi đôi chân gần như gục ngã, lại tìm lại quê nhà. Vậy có phải, điều mà chúng ta mải mê theo đuổi bấy lâu nay lại chính là điều mà ngay từ đầu ta đã có được? Có người tìm lại chính mình giữa cánh đồng quê, giữa tiếng gà trưa sau bếp.
Có người vẫn kẹt giữa phố xá, nơi đêm về chỉ nghe tiếng xe cộ mà không còn nghe được tiếng lòng mình...
Via: YHN