Giáo Án Mới
Cộng tác viên
- Điểm
- 0
Một người phụ nữ rất lấy làm lạ khi sau mỗi lần con trai mình chơi đồ chơi với cậu bạn hàng xóm trạc tuổi thì lại có một thứ biến mất. Vì hai đứa bằng tuổi nhau, lại gần nhà nên cậu bạn kia thường sang nhà chị chơi cùng bạn. Chị thì lấy làm vui mừng vì có bạn chơi với con trai mình để trong thời gian ấy chị tranh thủ làm được việc nhà việc cửa, nhưng sau vài lần quan sát thì chị thấy cậu bé kia cầm luôn đồ chơi của con chị mang về. Cứ một thời gian dài như thế, chuyện không có gì cải thiện.
Có một lần, vô tình đi chợ về, chị gặp mẹ cậu bé, chị mới thủ thỉ: “Chị này, tôi muốn nói với chị một chuyện tế nhị, mong là chị sẽ không giận tôi và bảo ban cháu nhà chị tốt hơn. Con chị thường hay sang nhà tôi chơi rồi lấy luôn đồ chơi mang về”. Vốn cứ nghĩ gia đình kia biết điều này thì về nhà sẽ giáo huấn con mình một trận, ai ngờ câu trả lời của người mẹ ấy khiến chị sững sờ: “Chẳng qua chỉ là mấy thứ đồ chơi trẻ con thôi mà, chị cứ làm quá lên, để cho nó chơi vài bữa rồi nó mang sang trả, chị không phải lo chuyện vặt vãnh này như thế đâu!”
Nhưng trên thực tế thì cậu bé ấy cầm đồ chơi về nhà và không bao giờ mang trả lại. Tất nhiên, vài thứ đồ chơi trẻ con như thế, chị chẳng hẹp hòi nhưng còn cậu bé kia, mãi rồi quen, thói xấu ấy có thể sẽ ăn vào máu không bao giờ thay đổi được. Có một lần, chị còn nghe được mẹ cậu bé kia khoe với người khác là con chị ấy chẳng cần mua đồ chơi mà vẫn có đồ để chơi.
Thời gian cứ thế trôi đi, chuyện cũ chỉ là mấy chuyện lặt vặt, nhưng đâu có ai ngờ, thói tắt mắt đồ của người khác khiến cậu bé kia phải ôm hận cả đời. Khi cậu 19 tuổi, vì hoàn cảnh túng quẫn đã đi ăn trộm đồ rồi bị cảnh sát bắt được, tống vào tù, tương lai mù mịt.
~ HẾT ~
- Tổng hợp
Có một lần, vô tình đi chợ về, chị gặp mẹ cậu bé, chị mới thủ thỉ: “Chị này, tôi muốn nói với chị một chuyện tế nhị, mong là chị sẽ không giận tôi và bảo ban cháu nhà chị tốt hơn. Con chị thường hay sang nhà tôi chơi rồi lấy luôn đồ chơi mang về”. Vốn cứ nghĩ gia đình kia biết điều này thì về nhà sẽ giáo huấn con mình một trận, ai ngờ câu trả lời của người mẹ ấy khiến chị sững sờ: “Chẳng qua chỉ là mấy thứ đồ chơi trẻ con thôi mà, chị cứ làm quá lên, để cho nó chơi vài bữa rồi nó mang sang trả, chị không phải lo chuyện vặt vãnh này như thế đâu!”
Nhưng trên thực tế thì cậu bé ấy cầm đồ chơi về nhà và không bao giờ mang trả lại. Tất nhiên, vài thứ đồ chơi trẻ con như thế, chị chẳng hẹp hòi nhưng còn cậu bé kia, mãi rồi quen, thói xấu ấy có thể sẽ ăn vào máu không bao giờ thay đổi được. Có một lần, chị còn nghe được mẹ cậu bé kia khoe với người khác là con chị ấy chẳng cần mua đồ chơi mà vẫn có đồ để chơi.
Thời gian cứ thế trôi đi, chuyện cũ chỉ là mấy chuyện lặt vặt, nhưng đâu có ai ngờ, thói tắt mắt đồ của người khác khiến cậu bé kia phải ôm hận cả đời. Khi cậu 19 tuổi, vì hoàn cảnh túng quẫn đã đi ăn trộm đồ rồi bị cảnh sát bắt được, tống vào tù, tương lai mù mịt.
~ HẾT ~
- Tổng hợp