13 TIẾNG TRÔI DẠT TRÊN BIỂN CỦA HAI BỐ CON Ở NGHỆ AN: BỐ CÓ KỸ NĂNG SINH TỒN TỐT, BẢN LĨNH, CON THÌ RẤT NGOAN, DÙ GẶP NẠN NHƯNG KHÔNG KHÓC ❤
Chiều 30/7, anh Tùng, 35 tuổi và con gái (6 tuổi), cùng một số họ hàng từ phường Trường Vinh, tỉnh Nghệ An tới khu du lịch biển Xuân Thành, thuộc xã Xuân Thành, tỉnh Hà Tĩnh vui chơi.
Lúc 17h30, biển lặng, hai bố con xuống tắm. Con anh mặc áo phao, còn anh không mặc mà mang theo ván sup, b,u,ộ,c một chân vào ván, tính lướt chơi gần bờ.
Chuẩn bị cho chuyến lướt sup lần này, anh mang theo còi, đèn pin, dây dù có móc nam châm... bỏ trong chiếc túi vải nhỏ đeo bên người. Ngoài ra, anh mang thêm phao hơi dự phòng rộng 40 cm, dài 80 cm buộc dây vào ván.
Chưa kịp lướt sup thì bất ngờ một đợt sóng cao khoảng một mét ập vào bờ khiến cả hai trôi ra xa bờ hàng trăm mét, cất tiếng kêu cứu nhưng không ai nghe thấy. Mái chèo cùng vật dụng cứu hộ bỏ trong túi vải đã bị cuốn trôi, áo phao đang mặc của em cũng bị sóng xô mất, hai bố con chỉ còn chiếc phao cứu sinh buộc với sup.
Xác định hai vật dụng này là phương tiện sinh tồn, anh Tùng giữ thật chặt, luôn gắn sup vào một chân, dùng dây trên phao cứu sinh bu*c ngang người con. Để hai bố con không tách rời, anh tháo dây thun ở quần đùi, bu*c một đầu vào h*ng mình, đầu còn lại neo chặt vào áo phao con đang mặc.
Trời tối, mưa lớn từng đợt, hai bố con tr,ô,i tự do. Trong khoảng một tiếng, anh ước tính có 3-4 đợt sóng lớn ập tới, đánh lật sup. Anh ôm chặt con, dùng hết sức đỡ con ngồi hoặc nằm lên sup. Hành động ấy lặp đi lặp lại nhiều lần trong đêm.
Từng hai năm đi nghĩa vụ quân sự, anh Tùng chia sẻ có kỹ năng bơi lội khá tốt. Khi không còn mái chèo, anh dùng tay và chân thay phiên nhau chèo sup. Có lúc anh nhảy xuống, bám vào đẩy sup đi về phía có ánh đèn le lói giống như ngọn hải đăng.
Cảm nhận ánh đèn cách vị trí hai bố con hàng chục km, anh quyết tâm đẩy mũi ván đi về hướng ấy bởi "chỉ vào đó mới có thể thoát nạn".
Trong 4-5 tiếng đầu bị sóng c,u,ốn, anh Tùng không còn tâm trí nghĩ ngợi nhiều, đặt mục tiêu bằng mọi cách đảm bảo an toàn cho con. Đến giữa đêm, lúc sóng lặng, anh hỏi con gái: "Con có sợ không, bố xin lỗi. Bố sẽ đưa con về nhà, chờ một chút nhé. Mạnh mẽ lên, không được khóc, con là sức mạnh của bố".
Con được động viên thì trấn an lại bố: "Bố ơi cố lên, con muốn về với mẹ". Cứ sau 5 phút, anh Tùng lại lay con dậy, kiểm tra xem con có gặp sự cố gì không.
Mỗi lần uống quá nhiều nước mặn, miệng hai bố con khô rát. Tranh thủ lúc trời đổ mưa, anh dùng phao cứu sinh hứng nước rồi nghiêng phao cho cả hai uống. Nhờ vậy cơn khát được giải tỏa.
Lênh đênh trên biển giữa đêm đen, anh Tùng kể chưa từng nghĩ đến tình huống x*u nhất. Con gái cũng không khóc. Tới gần sáng 31/7, thấy tàu chạy cách xa hàng trăm mét, anh định chèo sup chặn đầu nhờ hỗ trợ nhưng chưa kịp thì tàu đi m:ất, vì thế lại hướng về phía có ánh đèn.
Bình minh lên, nghe tiếng máy tàu từ xa vọng lại, xác định đây là ngưỡng cửa sống còn, anh quyết bằng mọi giá để người trên tàu trông thấy. Quay mũi sup, anh cố chèo về phía tiếng động cơ. Khi nhìn rõ hình thù chiếc tàu vận tải, anh đứng trên sup, giơ hai tay lên đầu ra hiệu cầu cứu.
Vài phút sau, các thuyền viên tàu vận tải VINASINE 555 trên hành trình từ Ninh Bình vào Quảng Ngãi phát hiện có người gặp nạn và cho tàu lại gần. Anh Tùng lắc nhẹ, con lập tức bật dậy. Cả hai lần lượt được thủy thủ đưa lên tàu.
Lực lượng cứu hộ xác định vị trí cứu bố con anh Tùng gần đảo Mắt, thuộc phường Cửa Lò, cách điểm gặp n,ạn ban đầu tại vùng biển xã Xuân Thành (tỉnh Hà Tĩnh) hơn 30 km. Thời gian hai bố con mất liên lạc khoảng 13 tiếng.
Quá trình vật lộn với sóng, anh Tùng bị th,ư,ơng nhẹ. Sau khi được chăm sóc y tế và bổ sung thức ăn, cả hai dần hồi phục. "Giây phút bố con an toàn, tôi hạnh phúc tột cùng. May mắn là con không bị sao", anh nói.
Lên tàu, anh Tùng nhờ gọi thông báo với vợ hai bố con còn sống. Khi được đưa vào bờ vào trưa 31/7, anh xúc động không nói nên lời. Con trông thấy mẹ đã sà vào lòng, òa khóc nức nở.
Người đàn ông 35 tuổi nói rất cảm kích nỗ lực cứu hộ của thuyền viên tàu VINASINE 555 cũng như biên phòng, cảnh sát biển đã xuyên đêm tìm kiếm. "Hai bố con được hồi sinh nhờ lực lượng cứu hộ, dù cảm ơn hàng nghìn lần cũng không đủ", anh nói.
Trực tiếp tham gia cứu hộ, tiếp nhận hai nạn nhân từ tàu VINASINE đưa lên bờ, thiếu tá Võ Đăng Đức, nhân viên quân y Đồn Biên phòng Lạch Kèn, Bộ Chỉ huy quân sự tỉnh Hà Tĩnh, đánh giá anh Tùng có sức khỏe vượt trội, kỹ năng sinh tồn tốt, bản lĩnh, xử lý tình huống trước hiểm nguy hiệu quả. Cháu rất ngoan, dù gặp nạn nhưng không khóc.
"Một số trường hợp khi bị vậy thì thường h,oảng loạn, n,íu nhau rồi cùng gặp nạn. Nhưng trong tình huống này, anh Tùng bình tĩnh, con gái luôn biết bám vào bố. Người bố rất thông minh khi biết hứng nước mưa để uống cho bản thân và con gái đỡ khát, đẩy sup về phía ánh đèn để tìm sự sống", anh Đức nói.
Theo thiếu tá Đức, tiếp nhận tin báo hai bố con mất tích lúc 20h15 ngày 30/7, 10 cán bộ, chiến sĩ Đồn Biên phòng Lạch Kèn phối hợp với cảnh sát biển và ngư dân tổ chức tìm kiếm xuyên đêm. Khi hay tin nạn nhân được tàu vận tải cứu sống, mọi người vỡ òa, thở phào nhẹ nhõm.
Theo: Đức Hùng - VnExpress
Chiều 30/7, anh Tùng, 35 tuổi và con gái (6 tuổi), cùng một số họ hàng từ phường Trường Vinh, tỉnh Nghệ An tới khu du lịch biển Xuân Thành, thuộc xã Xuân Thành, tỉnh Hà Tĩnh vui chơi.
Lúc 17h30, biển lặng, hai bố con xuống tắm. Con anh mặc áo phao, còn anh không mặc mà mang theo ván sup, b,u,ộ,c một chân vào ván, tính lướt chơi gần bờ.
Chuẩn bị cho chuyến lướt sup lần này, anh mang theo còi, đèn pin, dây dù có móc nam châm... bỏ trong chiếc túi vải nhỏ đeo bên người. Ngoài ra, anh mang thêm phao hơi dự phòng rộng 40 cm, dài 80 cm buộc dây vào ván.
Chưa kịp lướt sup thì bất ngờ một đợt sóng cao khoảng một mét ập vào bờ khiến cả hai trôi ra xa bờ hàng trăm mét, cất tiếng kêu cứu nhưng không ai nghe thấy. Mái chèo cùng vật dụng cứu hộ bỏ trong túi vải đã bị cuốn trôi, áo phao đang mặc của em cũng bị sóng xô mất, hai bố con chỉ còn chiếc phao cứu sinh buộc với sup.
Xác định hai vật dụng này là phương tiện sinh tồn, anh Tùng giữ thật chặt, luôn gắn sup vào một chân, dùng dây trên phao cứu sinh bu*c ngang người con. Để hai bố con không tách rời, anh tháo dây thun ở quần đùi, bu*c một đầu vào h*ng mình, đầu còn lại neo chặt vào áo phao con đang mặc.
Trời tối, mưa lớn từng đợt, hai bố con tr,ô,i tự do. Trong khoảng một tiếng, anh ước tính có 3-4 đợt sóng lớn ập tới, đánh lật sup. Anh ôm chặt con, dùng hết sức đỡ con ngồi hoặc nằm lên sup. Hành động ấy lặp đi lặp lại nhiều lần trong đêm.
Từng hai năm đi nghĩa vụ quân sự, anh Tùng chia sẻ có kỹ năng bơi lội khá tốt. Khi không còn mái chèo, anh dùng tay và chân thay phiên nhau chèo sup. Có lúc anh nhảy xuống, bám vào đẩy sup đi về phía có ánh đèn le lói giống như ngọn hải đăng.
Cảm nhận ánh đèn cách vị trí hai bố con hàng chục km, anh quyết tâm đẩy mũi ván đi về hướng ấy bởi "chỉ vào đó mới có thể thoát nạn".
Trong 4-5 tiếng đầu bị sóng c,u,ốn, anh Tùng không còn tâm trí nghĩ ngợi nhiều, đặt mục tiêu bằng mọi cách đảm bảo an toàn cho con. Đến giữa đêm, lúc sóng lặng, anh hỏi con gái: "Con có sợ không, bố xin lỗi. Bố sẽ đưa con về nhà, chờ một chút nhé. Mạnh mẽ lên, không được khóc, con là sức mạnh của bố".
Con được động viên thì trấn an lại bố: "Bố ơi cố lên, con muốn về với mẹ". Cứ sau 5 phút, anh Tùng lại lay con dậy, kiểm tra xem con có gặp sự cố gì không.
Mỗi lần uống quá nhiều nước mặn, miệng hai bố con khô rát. Tranh thủ lúc trời đổ mưa, anh dùng phao cứu sinh hứng nước rồi nghiêng phao cho cả hai uống. Nhờ vậy cơn khát được giải tỏa.
Lênh đênh trên biển giữa đêm đen, anh Tùng kể chưa từng nghĩ đến tình huống x*u nhất. Con gái cũng không khóc. Tới gần sáng 31/7, thấy tàu chạy cách xa hàng trăm mét, anh định chèo sup chặn đầu nhờ hỗ trợ nhưng chưa kịp thì tàu đi m:ất, vì thế lại hướng về phía có ánh đèn.
Bình minh lên, nghe tiếng máy tàu từ xa vọng lại, xác định đây là ngưỡng cửa sống còn, anh quyết bằng mọi giá để người trên tàu trông thấy. Quay mũi sup, anh cố chèo về phía tiếng động cơ. Khi nhìn rõ hình thù chiếc tàu vận tải, anh đứng trên sup, giơ hai tay lên đầu ra hiệu cầu cứu.
Vài phút sau, các thuyền viên tàu vận tải VINASINE 555 trên hành trình từ Ninh Bình vào Quảng Ngãi phát hiện có người gặp nạn và cho tàu lại gần. Anh Tùng lắc nhẹ, con lập tức bật dậy. Cả hai lần lượt được thủy thủ đưa lên tàu.
Lực lượng cứu hộ xác định vị trí cứu bố con anh Tùng gần đảo Mắt, thuộc phường Cửa Lò, cách điểm gặp n,ạn ban đầu tại vùng biển xã Xuân Thành (tỉnh Hà Tĩnh) hơn 30 km. Thời gian hai bố con mất liên lạc khoảng 13 tiếng.
Quá trình vật lộn với sóng, anh Tùng bị th,ư,ơng nhẹ. Sau khi được chăm sóc y tế và bổ sung thức ăn, cả hai dần hồi phục. "Giây phút bố con an toàn, tôi hạnh phúc tột cùng. May mắn là con không bị sao", anh nói.
Lên tàu, anh Tùng nhờ gọi thông báo với vợ hai bố con còn sống. Khi được đưa vào bờ vào trưa 31/7, anh xúc động không nói nên lời. Con trông thấy mẹ đã sà vào lòng, òa khóc nức nở.
Người đàn ông 35 tuổi nói rất cảm kích nỗ lực cứu hộ của thuyền viên tàu VINASINE 555 cũng như biên phòng, cảnh sát biển đã xuyên đêm tìm kiếm. "Hai bố con được hồi sinh nhờ lực lượng cứu hộ, dù cảm ơn hàng nghìn lần cũng không đủ", anh nói.
Trực tiếp tham gia cứu hộ, tiếp nhận hai nạn nhân từ tàu VINASINE đưa lên bờ, thiếu tá Võ Đăng Đức, nhân viên quân y Đồn Biên phòng Lạch Kèn, Bộ Chỉ huy quân sự tỉnh Hà Tĩnh, đánh giá anh Tùng có sức khỏe vượt trội, kỹ năng sinh tồn tốt, bản lĩnh, xử lý tình huống trước hiểm nguy hiệu quả. Cháu rất ngoan, dù gặp nạn nhưng không khóc.
"Một số trường hợp khi bị vậy thì thường h,oảng loạn, n,íu nhau rồi cùng gặp nạn. Nhưng trong tình huống này, anh Tùng bình tĩnh, con gái luôn biết bám vào bố. Người bố rất thông minh khi biết hứng nước mưa để uống cho bản thân và con gái đỡ khát, đẩy sup về phía ánh đèn để tìm sự sống", anh Đức nói.
Theo thiếu tá Đức, tiếp nhận tin báo hai bố con mất tích lúc 20h15 ngày 30/7, 10 cán bộ, chiến sĩ Đồn Biên phòng Lạch Kèn phối hợp với cảnh sát biển và ngư dân tổ chức tìm kiếm xuyên đêm. Khi hay tin nạn nhân được tàu vận tải cứu sống, mọi người vỡ òa, thở phào nhẹ nhõm.
Theo: Đức Hùng - VnExpress